Lớn một chút ta hiểu về thời gian
Là giữa hiện tại và quá khứ
Dòng đời trôi cuộc sống lam lũ
Ta nghe áo cơm gọi mình
Chẳng ai trả mình về thuở ấu thơ
Chỉ có " nhớ" khắc vào tim , trong tiềm thức
Nhìn chiếc đồng hồ điểm giây phút
Ta mới giật mình năm tháng dần trôi
Mới ngày nào còn ẵm ngữa ngủ nôi
Cắp sách đến trường vui đùa cùng bạn
Tuổi thơ ta nhớ hoài năm tháng
Kể trong mơ nghe bạn gọi mình
Đâu rồi ? Ngày xưa một bóng hình
Câu thề hẹn lúc còn chung bước
Người quên ta đi tìm hạnh phúc
Mấy chục năm rồi ! Người nhớ không người ?
Nhìn chiếc lá vàng khẽ khàng rơi
Hoàng hôn xuống là đêm tối
Ngày qua ngày vòng quay tiếp nối
Tiếp tục mưu sinh , trả nợ đời
12/10/2015