http://hongtam980.blogspot.com

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

Nhật ký cho con

Mẹ nhớ con gái của mẹ chào đời vào ngày 14 / 07 / 2007 nhằm đầu tháng 6 khi cơn mưa đầu mùa hạ. Lúc đó, hoa bằng lăng nở rộ tím mênh mông ngay đầu phố Tây Ninh - quê mình .
     Cái hôm mà mẹ vỡ nước ối lúc gần 12 h khuya , linh cảm rằng con sắp chào đời . Vội quá , mẹ điện thoại cho mợ 5 con rồi vợ chồng anh rễ con hốt hoảng chở mẹ vào bệnh viện Đa khoa tỉnh. Nhìn ai cũng có cha, có ông bà chuẩn bị đón em bé chào đời mẹ nhìn lại mình sao mà tủi thân quá ! Dì út con gần 2 h sáng mới đem đồ từ dưới quê lên.
  Nhớ lúc con gò , gồng đạp bụng mẹ đau chảy nước mắt, mẹ kìm nén muốn khóc và định la lên, 7 h5 phút muốn ... Nhưng nữ hộ sinh chưa cho mẹ vào phòng. Ôi .... Sao mà đau quá!
7 h 55 phút sáng con chào đời cất tiếng khóc oa ...oa. Nữ hộ sinh đặt con trên bụng mẹ cắt dây rốn, mẹ sờ con dù tay dính máu nhưng mẹ vui được ngắm nhìn khuôn mặt bé xinh và đôi mắt đẹp, tóc hơi xoăn , mẹ vui !
Nhưng..., con yếu quá ! Lúc đó , mẹ ra trước còn con ở lại phải thở  oxy . Thân thể con tím ngắt... mẹ khóc ! Người ta la mẹ đừng lo lắng ( sao hổng lo được vì con sinh thiếu tháng chỉ còn 20 ngày nữa con mới chào đời cơ ! )
Bà con dòng họ chúc mừng mẹ lên chức . Nhưng con ơi ! Ba ngày rồi con vẫn còn nằm trong đó, còn thở máy , ngực mẹ căng sữa rất đau mà con chưa " ti " mẹ được . Đến 10 h tối bác sĩ mới cho mẹ gần con ôi ... Vui quá !

   Không những mẹ vui vì được ẵm con , cho con uống bầu sữa nóng đầu tiên- mẹ hạnh phúc biết bao. Lần đầu bế con , mẹ ngỡ ngàng vì con bé quá ! Y như con cá lóc tròn 2 ký , sợ lỡ tay ẵm rớt con. Trời mưa tầm tã , con lại tím , mẹ hoảng kêu bác sĩ. Thế là con trở về với cái máy oxy...
  Năm ngày nằm trong phòng là năm ngày mẹ lo lắng cho con , vì thời đó nạn đánh cắp trẻ sơ sinh nhiều lắm nên mẹ kêu út con vô trông con sợ con bắt cóc đi theo người lạ thì làm sao mẹ sống nổi đây !
Tưởng ông trời thương tình cho mẹ con mình hạnh phúc , khi đi khám ở bệnh viện nhi đồng Bác sĩ khám con nói con bị bại não  , mẹ rụng rời tay chân vì sợ mai đây con xa mẹ mãi mãi và biết đâu mẹ ra đi trước làm sao mẹ yên lòng hở con ?
Khi con bệnh , mẹ thức từng đêm , lo cho con từng li từng tí. Nhớ có lần con bị hen suyễn phải thở máy , ông ngoại , cậu dì con alo cho mẹ liên tục. Con diễm phúc vì con là con của mẹ , con diễm phúc đầu thai ở một ngôi nhà yêu thương con rất nhiều , giành nhau bế con ...
Có đều mẹ hơi tủi vì bố con không một lần hỏi thăm con, con bất hạnh vì không có sự thương yêu từ gia đình bên Nội , từ người bố ruột. Tám năm dài, con lớn từng ngày, đi bệnh viện liên miên . Con xem nè... Tờ giấy siêu âm thai nhi mẹ còn giữ đây! Lúc con bốn tháng , bảy tháng nằm trong bụng mẹ ! Mẹ giữ lại để làm kỷ niệm như minh chứng quá trình sự phát triển của con. Con biết ngồi rồi , mong sau con biết đi mẹ sẽ dẫn con đi chơi con nhé !


       Yêu con nhiều !