Mẹ yêu con nhiều lắm con có biết không?
Vì con là hoa , là búp , là nụ
Là báu vật mẹ nâng niu gìn giữ
Là mùa xuân , ánh nắng , Thiên thần
Lo cho con quên bản thân mình
Quên tuổi xuân trôi theo năm tháng
Mẹ tự dặn lòng : thôi chẳng đáng
Vì trên đời mẹ chỉ yêu mình con thôi
Con đừng hỏi: mẹ ơi ! Cha đâu rồi
Và đừng hỏi vì sao mẹ khóc?
Con nhỏ quá làm sao biết được
Đời người ai cũng niếm khổ đau
Chỉ hiểu rằng: con là lẽ sống niềm vui
Là ánh nắng , tia hy vọng thắp trong lòng mẹ
Mong con hiểu nổi lòng mẹ nhé
Đừng băn khoăn khi biết mẹ đơn thân
01/ 12 / 2014
Lý Thị Minh Tâm