http://hongtam980.blogspot.com

Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

Mẹ ơi ! Mười Tám năm rồi


Mẹ ra đi tròn 18 năm rồi mẹ ạ! Là 16 cái giỗ mẹ, con tưởng tượng rằng mẹ vẫn còn đâu đây bên chúng con
 Nhớ ánh mắt , nhớ bóng dáng mẹ ở ngoài đồng dưới trời nắng nóng bức của mùa hạ. Thương mẹ tảo tần sớm hôm vất vả nuôi dạy các con là " giấy rách phải giữ lấy lề" và Câu " đừng ham của lạ ". Vâng ! Con nhớ lời dạy này mãi mãi .
Mười Sáu cái giỗ là con biết ý thức là không còn mẹ thì phải tự lo liệu , xoay sở , dọn dẹp nhà cửa , nhang khói cho ông bà. Mẹ đi rồi sao con nhớ quá mẹ ơi !
  Vòng tay, hơi ấm của mẹ đến giờ con vẫn nhớ, nhớ cái nắm tay lần cuối cùng trong bệnh viện , nước mắt , tiếng khóc xé màn đêm yên tĩnh, giọt nước mắt chia ly cảm thấy đắng đót lòng , mẹ có biết hay không ?
  Nhìn bạn bè cùng trang lứa với con , được mẹ dẫn dắt đi mua sắm , được mẹ chở che chiều chuộng sao lòng con bỗng thèm một tiếng ầu ơ, thèm những món ăn từ tay mẹ nấu .
   Giờ 18 năm trôi qua , mẹ đi rồi và con lên chức mẹ và con hiểu rằng : có mẹ là có tất cả, trên đời này không có gì bằng tình thiêng liêng mẫu tử, tình cảm gia đình. Làm mẹ, con mới hiểu nổi lòng cha mẹ. Có con , mới hiểu hết tình thương yêu vô bờ bến không có gì sánh bằng .
Kỳ quan lớn nhất là trái tim người mẹ , là suối nguồn yêu thương, là ngọn gió , dòng sông... Vâng ! Con mãi nhớ mẹ hiền yêu  dấu trong đời con .
    Lý Thị Minh Tâm