Tôi không biết sông có tự bao giờ
Mà chỉ biết qua từng trang sử
Qua bao năm thăng trầm gian khổ
Sông vẫn mang đầy giọt phù sa
Dòng sông quê thắm màu tím trôi
Trưa hè vẫy vùng trong làn nước lạnh
Tuổi thơ tôi một thời kiêu hãnh
Sông ôm vào lòng , đánh thức tâm hồn tôi
Tuổi thơ qua tôi đành xa quê
Bôn ba xứ lạ giữa dòng đời xuôi ngược
Đêm không ngủ mắt ngân ngấn nước
Nhớ quê nhà , nhớ Vàm Cỏ Đông
Nghìn năm , sông mãi mãi là sông
Như dáng mẹ hiền chờ con xa xứ
Vẫn dịu dàng dang tay mở rộng
Ôm vào lòng cho thỏa nỗi nhớ mong