Còn nhớ ngày nào hai đứa hàn thuyên tâm sự trăng sao, nhớ màu tím hoa móng tay, nhớ hoa sao nhái rung rinh trong làn gió mùa thu. Người biết tôi rất yêu hoa sao nhái nên người cho hạt để tôi về gieo trồng trước sân nhà.
Chốt biên phòng nơi anh đóng gần nhà tôi , nằm trước ngõ nhà tôi. Tôi quen anh trong dịp lễ hội do Ủy ban xã tổ chức, cùng nhau đi dân vận quyên góp quà từ thiện cho đồng bào miền Trung lũ lụt thiên tai năm ấy.
Cũng có lẽ vì tôi yêu màu áo lính và tôi yêu làn da sạm nắng phong sương dày dặn tuổi đời của lính, yêu giọng nói ấm trầm... Nên tim tôi xao xuyến. Người ta cũng hay nói mối tình đầu dễ vỡ và khó quên . Chính vì thế , trên mọi nẻo đường tôi đi , tôi quen nhiều chàng trai nhưng trong đời tôi có một mối tình đầu để lại trong tôi niềm nhớ thương khôn nguôi khó tả.
Tôi cũng đồng lòng câu nói của người đời hay nói: ai cũng có giây phút riêng tư ngoài chồng vợ và ai cũng đều trải qua một mối tình đầu thì ắt hẳn khó quên.
Tình đầu cũng là tình cuối là nối tiếp cho tình sau sẽ đẹp hơn . Vì khi một lần tan vỡ ai cũng biết nâng niu tôn trọng hạnh phúc của mình.
Mười lăm năm, người thay đổi nhiều hơn xưa, mái tóc điểm vài sợi bạc, giọng nói không còn ấm trầm như xưa nhưng đôi mắt ấy , nụ cười ấy làm tôi nhớ mãi một thời.
Tình đầu ơi! Tôi Cầu chúc nơi ấy anh bình yên hạnh phúc:
Mười lăm năm rồi ! Em tự dỗ mình bàng những trang thơ
Gói tất cả ước mơ cả một đời con gái
Em tự dỗ mình bằng những ngọt ngào người bỏ lại
Rồi mỉm cười tiếp nối chặng yêu thương
Sáng tác : 14 /03 / 2015
Lý Thị Minh Tâm